XUÂN MAI
Chợt thấy em lẻ bóng trong vườn xuân Khi bình minh rớt ban mai ở lại.. Anh rất muốn kéo em ra thật gần Nhưng anh chẳng làm được.. Ơi Xuân Mai! Cành trổ bông run rẩy trong cơn gió Anh cũng vậy, khi thấy em: ngây dại Nên thư tình, anh đậy kín trong lọ Chẳng mong em đọc được.. Ơi Xuân Mai! Rồi mai này, anh chết đi, thân này Một nhành hoa mọc lên từ trái tim Nên Mai này, có duyên nào em thấy Những cánh hoa vô vọng vẫn lặng im.. .. Mong em hiểu là tình yêu mãi mãi Anh dành cả cho em.. Ơi Xuân Mai! (tặng cô gái tôi yêu thầm)