CHA
Đôi lúc, khi đủ già, chúng ta thường suy tưởng
đường đời, và nhận ra nhiều vấn đề khắc nghiệt. Khi ấy, Cha chúng ta căn bản đã
xa vời, thậm chí từ nhiều nhiều mùa về trước..
Nếu các bạn chưa từng xung khắc với Cha mình, thì
mọi việc không đến mức nặng nề.. Nhưng thật tiếc, mấy người thực sự hòa hảo với
ông ấy?
Chúng ta thường yêu Mẹ, rất yêu, thứ tình yêu bản
năng, mà không có hành xử tương ứng với Cha,
Điều đó không công bằng!
Mọi người hầu như tin rằng, Cha hãm tài, vũ phu,
không tâm lý, thiếu năng động, kém ý chí.. Và rằng, Mẹ mới là người làm hết mọi
việc của Cha,
Thật vậy không?
Tôi xin hứa rằng, không Cha nào không yêu và thương
con mình, kể cả những đứa ngẫu nhiên sinh ra bởi sự nhỡ nhàng.. Là đàn ông của
một thời cay đắng tuổi trẻ, người Cha thường không có nhiều cơ hội đặng nên
thần tượng dành cho chính con của mình. Ông ấy thậm chí không phải lúc nào cũng
đủ tiền mua nửa khoang bánh mì phết pa-tê nguội ngoạm vội trên đường tới chốn
công sở, chứ đừng nói tới việc có khả năng thanh toán cho chúng ta học phí nơi
MIT, hay thưởng gia đình sang một dinh thự Phú Mỹ Hưng.
Những vật lộn vì cuộc sống khốn khó đã tước đi của
Cha chúng ta đức tính hài hước, nét ga lăng, lòng âu yếm, thậm chí cả khát khao
đội đời.. Không chỉ chúng ta thấy điều đó, mà Mẹ chúng ta cũng vậy. Ông bỗng
dưng thô bỉ, cục cằn nhạt nhẽo, sáng không đánh răng và đêm chưa thèm tắm, quên
cả ngày cưới lẫn ngày sinh, chứ còn nói gì Valentine hay vô vàn tương tự sến?
Nhưng dù quên sinh nhật hay không có hoa Valentine,
Cha chúng ta cứ đem lương về cho Mẹ.. Kỳ nào ông ấy quên làm việc, thì hãy tin
rằng, ông ấy không hề muốn thế.. Nhưng lương của ông ấy nhỏ đến độ, ngay cả
việc thực hiện nghĩa vụ "nạp" cho vợ, ông ấy cũng xấu hổ.
(KHÔNG CÓ CHA XẤU, CHỈ CÓ CHA NGHÈO)
Khi chúng ta rõ Cha mình chỉ nghèo thôi, thì ông ấy
cũng đã không thể thanh minh được nữa, ông ấy cũng không thể nghe câu “i love
you" từ miệng chúng ta được nữa, bởi ông ấy buông tay lâu rồi.. Nhưng hãy
tin rằng, ông ấy đã luôn chực nói, "i'm sorry..", trong suốt cuộc đời
mình.
Chúng ta còn bao nhiêu thời gian dành nói "Con
Yêu Cha" với Cha mình? Tôi không chắc.
***
Trước mặt ta, giờ là 4 chiếc điện thoại, cùng 8 thẻ
SIM, nhưng liệu có cây SIM nào có thể gọi tới thiên đường? Chỉ đặng nói ngần
này chữ thôi, 'Xin tha thứ, Cha của con..'
(I could never stop crying over this sudden writing)
Nhận xét
Đăng nhận xét