THUỐC LÁ
(Điếu thuốc hút nửa)
Nhặt điếu thuốc dưới sàn tôn gạch đá,
Một điếu thuốc hút nửa, đầu lọc khô..
Chợt suy tư, nghĩ về cây thuốc lá,
Từng ý nghĩ vẩn vơ dần hé lộ..
Cớ sao thuốc nằm bâng quơ trên sàn?
Cớ sao thuốc chỉ hút nửa điếu thôi?
Ai đã hút? Chăng chuyện chi u sầu?
Kẻ hút thuốc giờ nơi đâu đã trôi?
Nhẽ ám ảnh dĩ vãng đã trôi qua?
Hay chỉ là hút chơi đỡ buồn miệng?
Liệu có khóc khi ném điếu thuốc ra
Khi dạo trong kỷ niệm đương kính viếng?
Và giờ đây, liệu kẻ ấy có tiếc
Nửa điếu thuốc nhẹ cháy vứt trên sàn?
Điếu thuốc kia liệu giờ đây có biết
Sớm thổi gió, tắt cuộc sống hoang tàn?
Cớ sao tôi để ý điếu thuốc lá?
Một điếu thuốc cháy nửa tọa trên đường?
Nếu từ đầu, chẳng dính khói thuốc lá,
Thì mãi chẳng điếu thuốc rơi vô thường.
Vâng, từ đầu không đốt tình lửa cháy,
Thì cuộc đời chẳng sợ phải chia tay.
(Thuốc lá)
Châm điếu thuốc trong một buổi đêm dài:
Khói thuốc phả khắp chốn, thật quý phái,
Trên gạt tàn bụi rơi tàn thuốc rải..
Tôi và em hiện tại chẳng phải hai.
Thuốc lá cháy bén lửa nơi tâm trí,
Vô tình đốt lẹm tấm hình của em;
Mơ tưởng lại khoảng thời gian hoang phí,
Tôi xin lỗi, tôi chót dừng yêu em.
Khói vẫn buông, phủ mờ cả tiềm thức
Không thể thấy bóng hình em dưới sương;
Tôi thầm sợ giọt chát em oan ức..
Tôi xin lỗi nếu em còn nhớ thương.
Tàn thuốc rơi nơi kỷ niệm lấp ló,
Bén khói thuốc, dần tan chậm thành tro
Rồi nhẹ tênh, chúng cuốn đi với gió;
Tôi xin lỗi đã làm em âu lo.
Đốt em cháy như điếu thuốc lửa sáng
Giã từ em, mối tình còn dở dang;
Tới đầu lọc, tình tan theo năm tháng
Tựa hoa tàn mỗi lúc thổi Đông sang..
Xin lỗi em, một dĩ vãng nhạt phai
Xin lỗi em, từng một mối tình dài
Xin lỗi em vì niềm đau tê tái,
Xin lỗi em, hãy cứ nói tôi sai..
Nhận xét
Đăng nhận xét