Thơ năm chữ, đúng như tựa đề. *** (Ngắm trời) Biển bầu thiên mây xóa, Sóng sủi trắng ướt nhèm. Nếu con sóng là hoa, Anh sẽ tặng cho em. (Chưa nở) Mưa xuân nhẹ bay, bay.. Vậy mà cành cây này, Bây giờ hoa chưa nở Chỉ ngước bóng ơ thờ. (Đang rơi?) Phải chăng cánh hoa trắng Trong vườn tôi đang rơi, Hay là từ trên trời Bông tuyết tan ánh nắng? (Đầy) Ban đêm đầy ánh trăng Gió thổi đầy lá cuốn Khu vườn đầy sương trắng, Trái tim đầy nỗi buồn. (Nếu) Nếu ta gặp lại nhau Sau triệu năm xa vắng, Biết đón Người thế nào Ngoài nước mắt, im lặng? (Có phải?) Có phải bước chân khẽ Vương nơi đồng hoa lan? Mà lìa cành lặng lẽ.. Hay hoa rơi, hoa tàn vì dòng chảy thời gian? (Tới khóc) Một cánh chim tới khóc Ở trước cửa sổ tôi, Khóc thảm thiết, lệ ngọc Rơi tựa cánh hoa trôi, rụng trong gió, Thu rồi.. (Ngả vàng) Áo trắng khoác trên nàng, Dọc đồi, vương vào lá, Nhẽ á...
em biết chưa? hôm nay anh hẹn hò với mưa.. mưa ôm anh như một kẻ nhân tình, anh ôm mưa như anh không một mình. anh xin lỗi vì anh tồi, khi trăng hoa với những giọt mưa rơi.. khi đôi mắt ướt nhèm vẫn còn đang nhớ em.
Mái tóc em lên màu nắng Lửa hồng tô môi em đỏ, Lời nói em cuốn theo gió: Ngày hạ đẹp nhất có em. Nắng như sầu u cuộc đời: Cũng chảy xuống môi lấm lem, Vương trên mái tóc, từng lời.. Ngày hạ buồn nhất có em. Trông đôi mắt em buồn buồn Gợi nét u hoài vang bóng, Dẫu nắng cố gợn vẻ vui Nhưng em đắm đuối tuyệt vọng. Cũng không dám nhìn em nữa Bởi càng ngắm lại càng thương, Lại thêm đắm tình cô gái Mà tôi không chung một đường..
Nhận xét
Đăng nhận xét