THƠ VIẾT KHI THẤY MẸ KHÓC

 


vài dòng thơ tự do nhặt được trong sổ tay, biên vội trong vài thấy Mẹ khóc, hoặc khi hình dung ra lúc Mẹ khóc

 

***

 

(không phải)

 

Em không phải là đang buồn đâu

Mà đây là âm thanh của cuộc sống

Là âm thanh của mùa Xuân và Đông

Là âm thanh của miệng trông tiếng cười..


Tan biến mất

Sau khi đạt được mục đích của nó

Trong nước mắt

Và thương tổn, cùng nỗi đau thống khổ.

 

***

 

(when)

 

do you know that feeling when

hopelessly holding his hands

seeing his consciousness fades..

it just fades..

away..

 

and your heart crumbled

and a part of you died

when you see his life slowly falls

right in front of your eyes..

 

and you start to cry

when he starts to fly..

no last goodbye

you just want to die

 

your eyes are red

your heart is blue

for his last breath

fades out on you

 

flicker stars

How it still shine?

who you are

above the sky?

 

and your heart crumbled

and you're dead inside

when his life slowly falls

right in front of your eyes..

 

when his life slowly falls

right in front of your eyes..

when his life slowly falls

right in front of your eyes..

 

***

 

(Anh có buồn không anh?)

 

Chuỗi ngày dài lặng câm không vần tự

Tóc em dài ghép nối vần đau thương,

Còn dĩ vãng ngào ngọt trong quá khứ

Anh quên rồi, kỷ niệm đôi uyên ương.

 

Mắt em trông gian gác phòng góc ngõ

Cũng vô nghĩa như thời gian em chờ,

Kiếp trinh nữ yêu một lần đã khó

Lỡ tin anh, tin tình yêu dại khờ.

 

Có những lúc nhớ anh, buồn không khóc

Giấc đơn phương trong góc tối một mình

Như bóng ma, em chập chờn kỳ vọng..

Anh đi rồi, giã từ giấc hư vinh.

 

Anh đã mất, em không còn ngày mai

Vẫn ở đây, cô liêu là tất cả,

Niềm đau thương trong lòng em lớn mãi

Em vẫn khóc chốn không người xa lạ..

 

Vì yêu anh, trái tim em đã chết

Cuộc đời em như kiếp sống ảo ảnh,

U sầu rơi cõi nao không hồi kết..

Anh có buồn, còn nhớ em không anh?

 

***

 

(Mưa Hà Nội)

 

Mặt trời kia mang mây tặng cho gió,

Khóc thành nước, mưa rơi buổi hẹn hò..

Mưa bay bay, chập chờn rơi ướt áo,

Lệ trời cao tủi hờn rớt ngọt ngào.

 

Mưa Hà Nội thấm vách đá vỡ mục

Nhòe lối đi, tan trong những tình khúc,

Mưa Hà Nội thấm sâu vào tâm tưởng

Gửi lòng em thưa thớt nhạt ánh dương.

 

Những cuồng phong mơn trớn từng cánh lá

Nhè nhẹ nghiêng, cỏ cúi thấp e lệ

Cặp tình nhân yêu kiều trong tạo hóa,

Ánh dương xa, buồn hôm nay không về..

 

Mưa rơi mãi, phủ mù con lối trắng

Chóng trôi đi về đâu hẵng vội vàng,

Tiếng mưa rơi sầu u nhưng cứ rót

Thấm tai em tiếng đau mãi từng giọt.

 

***

 

(Ngắm sao)

 

Ôi chao những vì sao long lanh,

Vẫn chiếu.. Đôi mắt nhỏ em thấy,

Giá như ở đây vẫn có anh..

Nếu vậy, đẹp sao màn đêm này..

 

Em chìm trong nỗi nhớ buồn đau

Cuồng say lướt khướt men rượu sầu,

Bởi ta không còn là của nhau

Chiêm bao uẩn khúc mối tình đầu.

 

Không bạn, chẳng bè, người thân tích,

Dĩ vãng cứ bám mãi theo em;

Như hồn tà vong, xiềng trong xích,

Giam hãm em trượt theo bóng đêm.

 

Anh là mọi thứ em từng biết

Là người duy nhất em từng yêu,

Cuộc sống hờn em, hằng cay nghiệt..

Mất anh quá sớm, được mấy nhiêu?

 

Định mệnh là ta tự tạo ra

Nhưng riêng với em, thì đã mất,

Em tự dối em, đợi phép thuật

Nhưng em vẫn hiểu không gì tới..

 

Những chòm sao trời, không chờ đợi,

Từng ngôi, từng ngôi,.. chập chờn rơi..

Vắng anh, thì sao, hay cuộc đời

Chúng đều vô nghĩa.. em buông lơi.

 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

THU NĂM CHỮ

NGOẠI TÌNH

NẮNG MAI