TÀU (trích)


.. Bởi chúng ta là hai vị khách trên cùng một con tàu, ngẫu nhiên và chẳng bất thường.

Khi mưa rơi, ánh mắt ta cũng sẽ cùng dõi theo vệt nước in trên kính, và khi nắng muộn chiếu xuống những tia yếu ớt, ta lại cùng xem hoàng hôn trượt vào ghế,.. Nhưng khi cập bến, ta sẽ bước trên những con đường khác nhau mà ga tàu đã kẻ sẵn.
Anh sẽ xuống ga của miền đất mà sương phủ bạc mái tóc, còn em sẽ tới nơi những ánh dương nhẹ nhàng nghỉ trên đầu.
Anh sẽ tới thành thị, nơi những phồn hoa giả tạo hào nhoáng hòa những ánh đèn màu tan trong ánh trăng, còn em sẽ đến với vùng đất của những giọt lệ cuốn mất trong dòng chảy rất vội của mưa.
..
Rồi một ngày anh cũng đốt đi tấm vé cho chuyến tàu mà hôm ấy chúng ta đi, gửi lại tro tàn cho gió, và mưa, cùng bụi.
(written somewhere in march 2023)

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NOW AND THEN - phân tích ngắn

FIELD DAY